Chào mừng đến với gia đình hoachinh

Thứ Bảy, 30 tháng 1, 2010

Nét xuân

Xuân trong sắc nắng giòn tươi
Xuân trong đào biếc bung trời xôn xao
Xuân trong búp cựa rào rào
Xuân trong nét ngọc thanh tao buông mành.

Còn lại hư không

Tắt ngấm rồi tinh yêu thủa trước
Xa mãi rồi những đợi chớ náo nức
Cũng chẳng còn cõi yêu đương siêu thực
Phút ly tan rợn rợn sắc hoa vàng…
***
Đường về chẳng còn rộng bước thênh thang
Lau cỏ mọc đìu hiu vài tiếng gió
Nếu là ngày xưa hẳn ta sẽ chẳng dài tiếng thở
Và sẽ vội vàng cất chúng giữa trang thơ

Thứ Năm, 28 tháng 1, 2010

Phút ngỡ ngàng

Hẳn rằng em phải yêu lắm người ta
Những trang thư , ô kìa vẫn còn dang dở
Không muốn gửi để đôi lần trộm giở
Liếc vài dòng, tìm lại phút yêu đương

Mười sáu

Mười sáu chớm sang cỏ lấm tấm bờ
Mưa giắc chút ngọt ngào thương nhớ
Câu thơ chợt vang mơ về một thủa
Áo trắng sân trường tươi nắng mới đung đưa











Hạ cuối đến rồi nói gì đi chứ nhỉ
Sao… cứ chần chừ lần nữa phân vân
Màu phượng hồng đã rưng rức ngoài sân
Bảng lặng lẽ trút bần thần vội vã
Ve đã cất bản tình ca mùa hạ
Bừng mắt ai như đốm sáng sao xa
Sắp đến rồi giây phút phải chia tay
Liệu còn nhớ những ngây ngô khờ dại…?

Tháng ba











(Kính tặng các chị họ tôi ở Tuyên Quang)
Tháng ba về hoa xoan khắp ngõ
Nỗi niềm rơi theo nhịp cánh tả tơi
Một mùa hoa nữa lại trôi
Dòng sông nước xiết chần chừ đò ai

Chiều quê

Lóc cóc trâu về qua xóm
Mõ quen kéo đỏ trời chiều
Rộn tiếng trẻ nô đầu ngõ
Vi vút sáo diều đong đưa

Trước em… xin anh đừng im lặng

Anh… xin đừng im lặng trước em
Một nụ cười vui, hẳn em sẽ ấm lòng biết mấy
Anh đừng giận hờn, đừng lắng lo quá vậy
Em đang rất cần bàn tay ấm hơi anh

Mèo con

Mèo con bướng bỉnh
Ngồi buồn chưa kìa
Ai bảo hôm qua
Cứ hờn dỗi thế
***
Người ta mặc kệ
Cho mình cô đơn
Rồi những lúc buồn
Một mình thui thủi…
***
Ngẩng đầu hay cúi
Cũng là thế thôi
Mình yêu nhau rồi
Ngại chi khi nói